Mười Bức Tranh Chăn Trâu
Vạch cỏ dày rậm để truy tìm
Nước rộng núi thẳm đường lại xa
Tâm mệt sức kiệt chẳng thấy đâu
Chỉ nghe, cây phong, tiếng ve sầu
Bờ nước ven rừng nhiều dấu chân
Rải rác giữa cỏ anh thấy chăng?
Cho dù sâu tận núi hẻo lánh
Lỗ mũi nghểnh trời sao giấu đây?
Một tiếng vàng anh ở trên cành
Nắng ấm gió nhẹ bờ liễu xanh
Giờ không còn chỗ nó trốn lánh
Đầu sừng hùng vĩ vẽ khó thành
Cố tận hết sức mong bắt được
Tâm cường lực tráng khó hàng phục
Khi ấy nó vừa đến cao nguyên
Rồi vào mây mờ ẩn nấp sâu
Roi dây luôn chẳng lìa khỏi thân
Chờ nó giẫm bước đường bụi bặm
Khi đã thuần phục, trâu ngoan ngoãn
Không cần dây xiết theo chủ nhân
Cưỡi trâu thong thả trở về nhà
Tiếng sáo tiễn đưa ráng mây chiều
Âm điệu từng nhịp ý vô tận
Tri âm cần gì phải động môi
Cưỡi trâu đến nhà trên đồi núi
Trâu cũng biến mất người cũng nhàn
Ta mơ cho đến trời lên cao
Roi dây quăng bỏ giữa lều tranh
Roi dây trâu người thảy đều không
Trời xanh bao la tín khó thông
Trên bếp lò rực sao đọng tuyết?
Đến đây thì mới cùng chư tổ
Trở về nguồn cội đã phí công
Tốt hơn từ đầu như mù điếc
Trong am chẳng thấy vật ở ngoài
Nước tự mênh mông hoa tự hồng
Lộ ngực chân trần vào búa chợ
Nụ cười trên má dù lấm bụi
Đâu cần bí quyết của thần tiên
Cây khô chạm vào cũng nở hoa
Mười Bức Tranh Chăn Trâu
Trước tác: Thiền sư Khuếch Am ở Thế Kỷ 12
Dịch sang tiếng Việt: Tại gia Bồ-tát giới Thanh tín nam Nguyên Thuận
Dịch nghĩa: 9/10/2015 ◊ Cập nhật: 11/7/2021
Dịch sang tiếng Việt: Tại gia Bồ-tát giới Thanh tín nam Nguyên Thuận
Dịch nghĩa: 9/10/2015 ◊ Cập nhật: 11/7/2021